Maria Montessori – The 1946 London Lectures Vol 17
Cách xây dựng trí thông minh ở trẻ
Tất cả các hoạt động xây dựng của trẻ được thúc đẩy bởi sự thúc giục bên trong. Hoạt động được khởi xướng bởi vì sự thúc giục bên trong này, nhưng về trí thông minh thì sao? Rõ ràng là có những giai đoạn khác nhau trong việc xây dựng trí thông minh ở các độ tuổi khác nhau. Một đứa trẻ ở độ ba tuổi không thông minh như một đứa trẻ ở độ sáu tuổi. Chúng ta thông minh hơn những người trẻ… Nếu chúng ta xem sự phát triển này từ lúc khởi đầu và nghiên cứu về những biểu hiện của sự phát triển này chúng ta có thể học được điều gì đó về những điều được chôn sâu trong người lớn.
Chúng ta không thực sự hiểu được trí thông minh
Chúng ta gọi nó là một món quà của tự nhiên. Chúng ta nói rằng nó là một đặc tính của loài người. Nó là một đặc tính cấp cao không tìm thấy trong động vật. Đặc biệt đối với loài người, nó là cái gì đó không xảy ra trong sự tiến hóa của động vật. Động vật đã không tiến hóa, trở nên thông minh hơn, để đạt được trí thông minh của con người. Chúng có khoảng thời gian tiến hóa lâu hơn chúng ta – chúng tự do hơn trong môi trường – có vẻ như chúng nên thông minh hơn (chúng ta)! Rõ ràng là, trí thông minh không chỉ đơn thuần là từ kinh nghiệm trong môi trường.
Các nghiên cứu so sánh về trí thông minh ở người và ở động vật cao cấp cho thấy những động vật này thông minh theo một nghĩa nào đó. Chúng có ý thức và có bản năng – chúng ta có ý thức và có bản năng – và chúng có thể nhận ra những thứ không thuộc về môi trường tự nhiên của chúng. Vì tất cả những điều này, chúng ta tưởng tượng rằng trí thông minh của chúng cũng tương tự như của chúng ta. Tôi nhớ một giáo sư người Amsterdam đã cho chúng tôi thấy những con chó mà ông ta đã huấn luyện. Những con chó này đã được dạy tốt. Chúng có thể đặt các hình học lại với nhau; chúng có thể xếp từ như d-o-g lại với nhau với bàn chân của chúng bằng cách sử dụng một bảng chữ cái di động đặc biệt, giống như là những đứa trẻ trong các lớp học Montessori làm. Vị giáo sư này đã nghĩ rằng đây là một minh chứng rõ ràng rằng trí thông minh của con người phát triển từ trí thông minh của động vật. Nhưng đối với chúng ta có một rào cản không thể vượt qua: động vật không thể vượt quá những giới hạn tuyệt đối nhất định, trong khi con người có tất cả các mức độ thông minh. Ngay cả những người mù chữ và nguyên thủy nhất cho thấy đặc điểm này – trí thông minh của loài người – khác với giới hạn hạn hẹp của trí thông minh của một con vật. Con người có khả năng nhận ra nhiều dạng hình học hơn một con chó. Con người có thể sử dụng một bảng chữ cái toàn bộ thay vì một vài chữ cái. Nhưng nó không chỉ là một sự khác biệt định lượng. Có một sự khác biệt về hình thức, trong sự tồn tại. Trí thông minh thực sự là cái gì đó bao la mà thiên nhiên chỉ ban cho con người. Nếu chúng ta nghiên cứu sự khác biệt trong trí thông minh của con người và động vật, chúng ta sẽ thấy rõ ràng rằng trí thông minh của con người là tưởng tượng. Trí thông minh của động vật bao gồm việc có thể nhận ra mọi thứ – tên, tiếng nói, vân vân.
Trí tưởng tượng là gì?
Trí tưởng tượng là một hình thức thực sự của trí thông minh của con người. Nó luôn có ở dạng này. Nếu con người không có trí tưởng tượng, anh ta sẽ có trí thông minh giống như động vật, chỉ với số lượng lớn hơn. Chúng ta có thể tưởng tượng rằng, nếu loài người không có trí tưởng tượng, trí thông minh của động vật có thể tăng lên cho đến khi chúng có cùng số lượng thông minh như con người.
Tuy nhiên, con người có khả năng hoạt động bên trong. Anh ta có thể tưởng tượng những điều không có mặt và tạo ra những điều này. Hình thức thông minh này không có giới hạn. Chúng ta phải nghĩ đến trí thông minh như là một hoạt động, một công việc bên trong, một hoạt động trí óc bên trong. Hãy nhớ cách trẻ ở giai đoạn trí óc thấm hút có một số hành động ưa thích hơn – ví dụ như cách trẻ ở giai đoạn nhạy cảm của ngôn ngữ tìm ngôn ngữ từ môi trường? Hoạt động tự phát này là một cái vô thức cho đứa trẻ, nhưng hoạt động vô thức này liên quan đến việc xây dựng trí thông minh. Ngôn ngữ đứa trẻ tìm kiếm sẽ được sử dụng để diễn tả những ý tưởng của em.
Đứa trẻ tích cực lấy từ môi trường
Các nhà tâm lý học cũ đã từng nói rằng đứa trẻ phản ứng với các kích thích cảm giác – như ánh sáng, chim chóc, tiếng ồn, vân vân – rằng chúng có kinh nghiệm về ánh sáng và sau lần gặp gỡ đầu tiên này chúng sẽ tiếp tục nhận ra ánh sáng ở mức độ cao hơn. Đây là một diễn giải thụ động của đời sống tinh thần, nhưng nó là một cách giải thích rất phổ biến, đặc biệt là trong giáo dục hình thức. Nó rất khác so với thực tế là đứa trẻ tích cực tự lấy cho mình những gì mình cần từ môi trường để xây dựng cuộc sống tinh thần của mình.
Việc xây dựng kế tiếp trí thông minh trong các giai đoạn khác nhau cũng là một hoạt động. Một hoạt động xây dựng phải có một chỉ thị từ tự nhiên. Phải có một quy luật tự nhiên về xây dựng – bạn không thể xây dựng trong hỗn loạn.
Cũng như vậy, chúng ta không được nghĩ rằng trí thông minh phát triển vì sự giúp đỡ của chúng ta. Chúng ta không chỉ nghĩ đến một trí óc thụ động, tiếp thu, mà còn về một trí óc sáng tạo, có tính xây dựng trong đó, ở mọi khía cạnh, cái gì đó đang được tạo ra bên trong. Chúng ta không thể giúp chỉ đơn giản bằng cách truyền đạt kiến thức, mà bằng cách cung cấp những giúp đỡ là sự trợ giúp tuân theo quy luật phát triển. Bằng cách này, chúng ta thấy trí thông minh đó vĩ đại hơn rất nhiều chúng ta tưởng. Nó không chỉ là sự tiếp nhận các hình ảnh và khả năng có những ý tưởng nhất định liên quan đến chúng. Nó là một cái gì đó lớn hơn, một hiện tượng lớn hơn mà thường được gọi là trí tưởng tượng.
Hãy tưởng tượng những gì sẽ xảy ra nếu con người không có trí tưởng tượng. Nếu không có trí tưởng tượng, sẽ không có văn hoá. Văn hoá là kiến thức và tất cả kiến thức là một công việc của trí thông minh. Trí thông minh này không làm tất cả những việc này chỉ đơn thuần qua trải nghiệm cảm giác, tức là nhìn vào môi trường, tích lũy hình ảnh, và từ những hình ảnh này xây dựng cái mà chúng ta gọi là trí thông minh. Việc xây dựng trí thông minh không phải là thụ động; chúng ta không xây dựng trí thông minh của chúng ta với kiến thức được trao cho chúng ta bởi người khác.
Có hai yếu tố lớn. Thứ nhất là hoạt động, tuân theo các luật lệ nhất định và cho phép đứa trẻ xây dựng trí thông minh từ những kinh nghiệm của mình. Đứa trẻ xây dựng trí thông minh của mình thông qua kinh nghiệm chủ động. Yếu tố thứ hai và lớn hơn là trí tưởng tượng. Trong số tất cả các động vật, chỉ có loài người sở hữu món quà này. Đó là một món quà kéo dài suốt cuộc đời. Nó không phải là một sự nhạy cảm đặc biệt cho một thời kỳ đặc biệt mà sau đó biến mất. Đó là trí tưởng tượng cho phép chúng ta có được nền văn hoá của chúng ta, để giữ lại những hình ảnh mà chúng ta thu thập trong trí óc của chúng ta và để xây dựng với những hình ảnh này. Nó cũng cho phép chúng ta nhìn thấy cái mà không có ở đó. Việc sử dụng lớn nhất của trí tưởng tượng là nó cho phép chúng ta nhìn thấy những điều mà không phải là ở phía trước mắt của chúng ta.
Đây là những gì phân biệt loài người với động vật khác, chính là khả năng để nhìn thấy những gì mà không có ở đó. Đây là sự vĩ đại của con người. Nó không phải là trí nhớ mà cho phép chúng ta nhìn thấy cái mà không có ở đó, mà là một sự xây dựng mang lại bởi một hoạt động bên trong. Ví dụ, tôi có thể mô tả vẻ đẹp của một số đài kỷ niệm hoặc một số địa điểm đặc biệt mà tôi biết. Bạn có thể không bao giờ nhìn thấy chúng nhưng, từng chút một, bằng cách nghe mô tả của tôi, bạn có thể có được một ý tưởng về nước Ý. Đây là trí tưởng tượng. Đất nước này không phải là ở ngay trước mắt của chúng ta và bạn không thể nhớ nó, vì bạn chưa bao giờ thấy nó, nhưng nếu tôi mô tả vẻ đẹp của Vịnh Naples, ví dụ, với biển xanh và bầu trời xanh và những chiếc thuyền buồm nhỏ đi vào trong và ra ngoài, bạn sẽ nhận được một bức tranh của nó, một bức tranh mà không phải là trước mắt chúng ta. Đó là một sự xây dựng của trí óc chúng ta.
Mọi thứ chúng ta nghiên cứu chỉ là một sự thể hiện trí tưởng tượng của trí óc chúng ta. Điều này có nghĩa là chúng ta có khả năng xây dựng lại cho phép trí thông minh của chúng ta vượt quá giới hạn của các ấn tượng cảm giác. Khả năng là rất lớn. Nếu chúng ta có thể xây dựng một hình ảnh về một quốc gia mà chúng ta chưa từng thấy, chúng ta có thể làm tương tự với các ý tưởng. Chúng ta có thể biết những điều mà chúng ta không thể chứng minh. Nếu tôi mô tả vịnh Naples, bạn có thể sẽ nhìn thấy nó một ngày, nhưng nếu tôi nói thế giới là quả cầu vĩ đại, ngay cả khi bạn đi du lịch khắp thế giới, bạn sẽ không bao giờ có được ấn tượng này. Bạn không thể lấy trái đất trong tay của bạn. Nếu chúng ta nói thế giới là một hành tinh di chuyển quanh mặt trời, bạn không thể xác minh nó. Trí tưởng tượng của chúng ta cho chúng ta những điều mà chúng ta không thể lấy được qua các cảm giác của chúng ta. Khi chúng ta nghiên cứu lịch sử chúng ta thấy những điều đã xảy ra trong quá khứ trong trí óc của chúng ta. Chúng ta nhìn thấy chúng quá mạnh mẽ đến nỗi tình cảm nào đó đang bị kích động trong lòng chúng ta. Vì vậy, chúng ta kết luận rằng trí thông minh không chỉ đơn thuần là một sức mạnh ghi nhớ sự nhận thức của hình ảnh mà còn là sức mạnh của việc xây dựng và tái thiết. Đây là một sức mạnh được trao cho con người tự nhiên và, cũng như con người, nó cũng được tìm thấy ở trẻ em. Trẻ em không chỉ có năng lực hiểu biết mà còn có sức mạnh lớn hơn trong việc xây dựng các ý tưởng phức tạp. Chúng ta thấy điều này trong giai đoạn giữa ba và sáu tuổi, đặc biệt là đối với năm tuổi. Trẻ em được ban cho bằng một sức mạnh để chúng có thể tái tạo lại những thứ rất phức tạp, và chúng làm như vậy với rất nhiều niềm vui.
Đây là giai đoạn đặc biệt cho sự xây dựng trí tưởng tượng (3-6 tuổi). Trong thời kỳ này, một sức mạnh lớn được đánh thức trong con người. Đó là lý do tại sao thời kỳ này thường không chỉ được gọi là giai đoạn chơi, mà còn là giai đoạn của trí tưởng tượng.
Trẻ em minh họa sức mạnh này bằng những thực tế là chúng thích những câu chuyện rất nhiều. Trẻ em thích thú với những câu chuyện rất nhiều cho thấy rằng trẻ có thể tái tạo các câu chuyện trong trí óc của chúng ngay cả khi những câu chuyện nằm ngoài những giới hạn của trải nghiệm của trẻ. Chúng ta có thể thấy các bước rõ ràng trong việc tái thiết này. Những đứa trẻ ba tuổi rưỡi và bốn tuổi thích nghe cùng một câu chuyện lặp đi lặp lại nhiều lần hơn là nghe những câu chuyện mới. Điều này tương ứng với sự lặp lại của bài tập trên mặt phẳng vật lý – khi trẻ, xây dựng sự phối hợp các chuyển động của chúng, lặp lại cùng một bài tập nhiều lần. Do đó, trong giai đoạn đầu này, chúng ta thấy cùng hiện tượng lặp lại; chúng muốn nghe cùng một câu chuyện lặp đi lặp lại. Thực tế là trẻ em có được niềm vui từ điều này cho thấy rằng có một hoạt động, đang diễn ra trong trí óc xung quanh cái gì đó đang phát triển, đang được xây dựng. Thực tế này của niềm vui là gần như cảm giác. Đó là một hiện tượng nguyên thủy. Giai đoạn cảm giác của trí tưởng tượng có thể được so sánh với niềm vui mà hình ảnh có thể cung cấp ở mức độ cảm giác. Sự tái thiết là gần như cảm giác ở giai đoạn này. Ở đó là khả năng này có thể xây dựng hình ảnh, có thể làm một sự xây dựng bên trong.
Sự xây dựng bên trong này được xây dựng dựa trên nền móng đã thu thập được từ môi trường. Ví dụ, khi chúng ta nói với trẻ em câu chuyện về ba con gấu, chúng đã nhìn thấy những con gấu hoặc những bức ảnh của gấu; chúng đã quen thuộc với giường, bát, và ghế. Chúng đã thấy rừng cây. Vì vậy, chúng tái tạo lại câu chuyện dựa trên những điều chúng đã thấy. Khi chúng ta kể cho trẻ câu chuyện về những người nuốt người khác, những người khổng lồ hay quỷ, những câu chuyện này đều dựa trên các sự kiện trẻ đã hiểu. Khi chúng ta kể chuyện về những nàng tiên – ừm, những nàng tiên chỉ là những phụ nữ có cánh. Trẻ em biết về bay, vì vậy rất dễ dàng để tưởng tượng một nàng tiên. Ý tưởng của chúng là những sự tái thiết đơn giản dựa trên kinh nghiệm chúng đã có.
Đây không phải là loại công việc duy nhất mà trí tưởng tượng của đứa trẻ làm. Nó không chỉ là việc tái thiết hình ảnh thông qua những từ mà em ấy hiểu. Có một hoạt động bổ sung, một sự sáng tạo chủ động mà thường không được chú ý. Ở một trong những trường học của Hà Lan, một số trẻ em năm và sáu tuổi đang cầm quả địa cầu khi một đứa trẻ nhỏ ba tuổi rưỡi xuất hiện và nghe chúng nói, “Đây là thế giới.” Đứa trẻ nhỏ đã rất vui mừng và nói: “Vậy đây là thế giới! Thế giới giống như cái này! ‘ Rõ ràng là đứa trẻ ba tuổi này đã cố gắng để hiểu, để tái tạo lại thế giới trong trí óc của mình, không thành công, mặc dù em đã tưởng tượng ra điều gì đó. Khi được hỏi lý do tại sao em lại quan tâm đến thế giới như thế, em đã nói, “Mọi người luôn nói chuyện trong gia đình của em về người chú đã từng đi vòng quanh thế giới hai lần.” Đứa trẻ đã nghe những cuộc khai thác của ông chú thảo luận với sự kính sợ và tôn trọng. Em đã cảm nhận được sự nhiệt tình của gia đình em. Đứa trẻ đã cố gắng hiểu thế giới này thực sự như thế nào, và làm thế nào để có thể đi xung quanh nó. Khi em thực sự nhìn thấy quả địa cầu, em ấy hiểu được làm thế nào để có thể đi khắp thế giới vì đó là một hình cầu. Tất nhiên, đứa trẻ biết rằng quả địa cầu này không phải là thế giới thực sự – nhưng nó cho em một ý tưởng về thế giới, thế giới này là quá lớn đến nỗi phải mất một thời gian dài để đi vòng quanh nó và một người phải đi bằng xe lửa, tàu và máy bay. Đứa trẻ đã tưởng tượng được sự to lớn của thế giới từ những cuộc trò chuyện em đã nghe, nhưng em không thể hiểu được làm thế nào để có thể đi vòng quanh nó. Hình dáng của quả địa cầu cho phép đứa trẻ nhận ra điều này. Nó làm cho em rõ ràng và, như một hệ quả, em đã rất hạnh phúc. Rõ ràng, đứa trẻ này đã cố gắng xây dựng một cái gì đó trong trí óc của mình mà đòi hỏi một khả năng lý luận trước khi em nhìn thấy quả địa cầu. Đã có trí tưởng tượng, sự lý luận và vấn đề cần được giải quyết, tất cả cùng một lúc. Như vậy, một vật của mảng văn hoá (trong lớp học Montessori), đại diện bởi quả địa cầu, đã giúp đứa trẻ hoàn thành việc xây dựng một hình ảnh trong trí óc của chính mình. Trí tưởng tượng của đứa trẻ đã hình thành nên một hình ảnh em lý luận, và vấn đề của em là tái tạo lại thế giới (hình ảnh trong trí óc). Quả địa cầu là một kích thích để tưởng tượng chính xác. Đó là một sự kích thích tưởng tượng mà đã hỗ trợ một nỗ lực xây dựng cá nhân của trí tưởng tượng.
Một lần nữa, một đứa trẻ khác vào một thời điểm khác đã nghe lỏn được một nhóm trẻ đang làm việc với một quả địa cầu và nói, ‘Đây là nước Mỹ’. Đứa trẻ này trở nên rất phấn khích và nói: ‘Nước Mỹ ở đâu?’ Những đứa trẻ chỉ cho em. Rồi em lại hỏi, ‘New York ở đâu?’ Một lần nữa những đứa trẻ chỉ cho em. Rồi em lại hỏi, “Amsterdam ở đâu?” Những đứa trẻ lại chỉ cho em thấy điều này và đứa trẻ nhìn vào không gian màu xanh giữa hai nơi và nói, ‘Đây phải là biển’. Đây là một sức mạnh lý luận trong công việc tái thiết thực hiện bởi trí tưởng tượng của em. Thực tế là đứa trẻ này có một người cha đôi khi đi sang Mỹ công tác. Khi cha đi vắng, mẹ sẽ nói với đứa trẻ mỗi ngày, ‘Papa đang ở trên biển’, và ngày hôm sau, ‘Papa đang ở trên biển’, cho đến một ngày nào đó ‘Bây giờ Papa đang ở New York ‘. Và sau đó, ‘Papa lại đang ở trên biển,’ cho tới một ngày Papa lại trở về Amsterdam. Đứa trẻ đã cố gắng để nhìn thấy tất cả những điều này và cố gắng xây dựng một hình ảnh trong đầu về tất cả những gì đã xảy ra trong trí óc của mình. Khi em nhìn thấy quả địa cầu em đã được hạnh phúc, bởi vì nó giúp sự xây dựng này. Nó cho phép em lấp đầy khoảng trống trong đầu.
Sự tĩnh lặng của trí óc xảy ra khi một đứa trẻ có thể hoàn thành sự xây dựng của trí tưởng tượng. Khi trí óc đã làm điều này, nó có thể nghỉ ngơi. Để hình thành một sự xây dựng trong đầu, để hình dung những gì chúng ta đã được nói, chúng ta phải có kinh nghiệm thực tế hoặc tạo ra một sự tái thiết tưởng tượng. Sự tái thiết tưởng tượng của Mỹ, và biển, với quả địa cầu đã đủ để cho trí óc của đứa trẻ hoàn thành hình ảnh của nó.
Những ví dụ này cho thấy hoạt động mạnh mẽ nào diễn ra trong trí óc của trẻ em. Trẻ em liên tục cố gắng xây dựng một hình ảnh về mọi thứ trong trí óc của chúng. Công việc của trí tưởng tượng của một đứa trẻ là liên tục, hoàn toàn khác với chúng ta những người đã trải qua sự xây dựng trí óc. Trí tưởng tượng của trẻ em phải hành động liên tục để xây dựng khả năng này. Cũng giống như trong giai đoạn trí óc thấm hút, đứa trẻ đã nghiên cứu thế giới ở mức độ cảm giác và nhận được các ấn tượng, giờ đây em đã nghiên cứu thế giới theo một cách khác và cố gắng xây dựng, thông qua những kinh nghiệm mà em đã có, những điều mà em chưa bao giờ thấy. Thông qua sự xây dựng trí tưởng tượng này, đứa trẻ lần đầu tiên thực hiện theo cách của mình trong thế giới của trí thông minh thực sự.
Bởi vì trẻ em năm tuổi đã tiến bộ rất nhiều, nhiều nhà tâm lý học nói rằng thật là kỳ diệu khi chúng có nhiều kiến thức. Nhưng nó chỉ cho thấy rằng trẻ em ở độ tuổi này đã thực hiện một hoạt động chuyên sâu và xây dựng nhiều điều trong trí óc của chúng, làm cho chúng nắm bắt tất cả những điều xung quanh chúng trên thế giới. Cũng được biết rằng trẻ em thể hiện sự tò mò mãnh liệt trong giai đoạn này; chúng có một ham muốn to lớn về kiến thức. Đây là giai đoạn nhạy cảm thực sự cho sự xây dựng loại trí óc này.
Vậy thì, khi sáu tuổi, một đứa trẻ có thể tái tạo lại các sự kiện bị ngắt kết nối và những trải nghiệm cảm giác bị phân tán gần như tất cả những gì diễn ra trên thế giới xung quanh mà không có sự trợ giúp của người lớn. Điều này tương tự như những gì đã xảy ra trong giai đoạn trước đó, khi đứa trẻ mới ba tuổi, em đã thấm hút được nhiều thứ xung quanh em, ví dụ: ngôn ngữ, mà không có sự trợ giúp của người dạy. Sự khác biệt lớn giữa hai giai đoạn là trong giai đoạn đầu tiên (0-3), đứa trẻ thấm hút và thứ hai (3-6), em xây dựng.
Những niềm vui mà đứa trẻ tìm thấy trong các câu chuyện cho thấy sự hài lòng của em có được trong việc có một khả năng của sự tái thiết hình ảnh thông qua trí tưởng tượng. Thật là sai lầm khi nghĩ về trí tưởng tượng là một loại gương phản chiếu hình ảnh, bởi vì trí tưởng tượng là bản chất của loài người mà xây dựng (nên các hình ảnh). Trí tưởng tượng không phát triển từ những gì trẻ nghe được, mà từ những nỗ lực của chính trẻ trong thế giới. Sự phát triển đến từ nỗ lực của một cá nhân – em cố gắng để hiểu – và, thông qua sự hiểu biết, đạt được một hình ảnh về những gì em đang cố gắng để hiểu. Hoạt động này với tay, và sự phối hợp của vận động đã đạt được thông qua những nỗ lực của đứa trẻ theo một số chỉ thị. Việc xây dựng trí óc của đứa trẻ đến qua những nỗ lực của chính đứa trẻ trong giai đoạn trí tưởng tượng này và điều này đã dẫn em tới sự sở hữu trí tuệ về thế giới mà không có sự giúp đỡ của một người dạy nào. Mặc dù đứa trẻ không có sự giúp đỡ, làm công việc này một cách bản năng, chúng ta cũng có thể kích thích sự phát triển này.
Chúng ta đã thấy rằng đứa trẻ cố gắng xây dựng ý tưởng thông qua những nỗ lực của mình nhưng những nỗ lực này thường rất lớn và thường rất mệt mỏi. Em sẽ thành công hơn nếu chúng ta cho đứa trẻ những yếu tố sẽ cho em phương tiện để có được một hình ảnh chính xác hơn. Khi chúng ta làm việc này, chúng ta thấy rằng một đứa trẻ tỏ ra vui sướng và phấn khích, cũng như một đứa trẻ nhỏ đã nhìn thấy thế giới và đã hỏi các câu trả lời về những gì em ấy muốn biết về thế giới.
Chỉ thông qua những nỗ lực của chính mình và kinh nghiệm của mình trong môi trường mà một cá nhân có thể phát triển. Nỗ lực này dẫn đứa trẻ tìm kiếm liên tục trong môi trường. Vì nỗ lực này mang tính bản năng, liên tục và hướng tới môi trường, chúng ta thấy rằng có thể giúp đỡ nỗ lực này, cũng như có thể giúp đỡ các nỗ lực trước đây của đứa trẻ. Khi em học cách phối hợp các vận động của mình, chúng ta đã chuẩn bị một môi trường thích hợp cho đứa trẻ và để cho em tự do lựa chọn các hoạt động của mình. Bây giờ, trong cùng một cách, chúng ta có thể chuẩn bị một môi trường sẽ cho phép đứa trẻ thực hiện nỗ lực mới này và hỗ trợ sự phát triển trí thông minh tưởng tượng của em.
Không thể giúp đứa trẻ thông qua giải thích, bằng cách cho em những bài học để dạy em, ví dụ, rằng thế giới là tròn. Chúng ta phải cung cấp cho trẻ một môi trường thông qua đó bản năng tìm kiếm và xây dựng trí óc này có thể được trợ giúp trong công việc của nó. Chúng ta phải giúp trí óc trong công việc xây dựng của nó. Con người cần phải xây dựng với trí tưởng tượng và đứa trẻ phải gom ở đây, ở kia những gì em cần cho công việc này trong một thế giới không hề được chuẩn bị cho em. Từ những việc lặt vặt này, đứa trẻ phải nỗ lực để hiểu thế giới mà em phải sống. Thiên nhiên thúc giục em hiểu thế giới, bởi vì em phải sống trong đó. Chúng ta phải chuẩn bị một môi trường mà trong đó đứa trẻ có thể chọn những gì cần thiết cho việc xây dựng trí tưởng tượng cá nhân của riêng mình. Có một sự khác biệt giữa việc trợ giúp này cho toàn thể cuộc sống và các câu chuyện cổ tích. Chơi với đồ chơi chỉ cung cấp cử động cho tay. Đứa trẻ phải có bài tập cho sự xây dựng các vận động phối hợp và em phải có công việc thú vị.
Sự phát triển của trẻ em không được phó mặc cho cơ hội (xác suất, bỏ tự do). Nó là không đủ để cung cấp cho chúng một số đồ vật – cát, đất sét, nước, vv – và sau đó bỏ rơi chúng trong một thế giới không chuẩn bị cho nhu cầu của con người của chúng. Đây không phải là nhu cầu của động vật mà là nhu cầu của con người. Trí thông minh là đặc sản của loài người.
Chúng ta không được bỏ đứa trẻ để em lựa chọn ngẫu nhiên các đồ vật trong nhà hoặc đường phố. Em ấy sẽ cố gắng hiểu thế giới này, và vì thế chúng ta phải tạo cho em ấy một môi trường chuẩn bị với những người hiểu được nhu cầu của em ấy – một môi trường đẹp và phong phú, nơi mà một đứa trẻ có thể tự do lựa chọn bất cứ điều gì cần thiết cho sự phát triển của mình. Vì vậy, đứa trẻ có thể phát triển đến mức độ đầy đủ của khả năng của mình. Em không thể học từ một giáo trình. Đứa trẻ phải có khả năng lấy mọi thứ cần thiết cho sự phát triển đầy đủ của trí óc của em, mọi thứ cần thiết cho sự phát triển của các tính chất con người của em.
Dịch bởi May Sóc Children’s House.